Thái Nguyên vốn nổi tiếng về loại chè vang danh, cảnh đẹp với nền công nghiệp sắt thép phát triển đã mang đến nơi đây rất nhiều điều thú vị. Có lễ vì vậy mà thơ ca về chè Thái nguyên cũng phổ biến được nhiều người tìm đọc. Bài viết này Shin tea tổng hợp các bài thơ về chè Thái nguyên và những bài về trà sưu tầm trong văn hoá thưởng chè Việt Nam và Thế giới.
I. Tâm sự cùng trà
•
Trà và mưa
Một chén trà thôi cũng ấm lòng
Dù cho mưa gió có lạnh cong
Nhấp chén lên môi tim thắt lại
Ngoài kia ai khổ giữa trời giông
Trà mưa cho nhẹ bớt lòng
Cho tâm bớt nặng giữa dòng bể dâu
Tiếng mưa ai gợi nỗi sầu
Bóng người tri kỷ thời nay đâu còn
• Trà với sự đợi
Trà trưa
Tay nâng chén trà còn chưa nguội
Mà sao hoa lá lỡ đổi thay
Bao năm sự nghiệp tìm đâu thấy
Chỉ thấy thời gian cứ dần trôi
Nắng trưa đô thành nơi đất khách
Nhạc buồn nghe tiếng gọi quê hương
Bao năm xuôi ngược không ngừng nghỉ
Để chén trà thơm đã nguội dần
Trà khuya
Đêm khuya nghe tiếng lòng lắng đọng
Trà kia cũng nguội chỉ còn hương
Vội vã tôi tim trong giấc mộng
Một chén trà xưa thỏa nỗi lòng
Trà chiều
Tôi lặng lẽ trốn mình trong góc nhỏ.
Giữa bộn bề tôi bỏ chạy thời gian
Bên chén trà tôi thẫn thờ ngơ ngác
Bỗng giật mình nắng chiều đã nhạt phai
• Trà với người lao động
Sao trà
Hai tay đảo nhẹ búp trà
Thương người vất vả lệ rơi trong lòng
Đôi tay nóng bỏng chờ mong
Trà ngon chẳng phụ tấm lòng người sao
• Trà với bạn hiền
Trà Tình
Nước trà đã nhạt vẫn say
Hương trà xứ việt xưa nay vẫn nồng
Tri ân một tấm lòng đãi khách
Chẳng phải thân quen cũng nặng tình
Trà nhớ
Nhẹ tay nâng một chén trà
Lặng nhìn chỉ thấy mình trà với ta
Cảnh đêm gợi bóng quê nhà
Thương thân tủi phận cho ai buồn lòng.
Trà quê hương
Tôi lặng lẽ đi trong chiều nắng nhạt
Bên sườn đồi bát ngát dải trà xanh
Tôi đưa mắt nhìn xa về phía bản
Cứ ngóng hoài tôi quên cả không gian
Tôi trở về bên nương chè bếp lửa
Nơi tuổi thơ dong ruổi khắp sườn non
Nơi con suối lối mòn tôi tới lớp
Mái tranh nghèo nuôi dưỡng nửa hồn tôi
Vị Trà
Chén trà vị trát đầu môi
Tựa đời trai trẻ xông pha đất người
Cái hương là nết còn người
âm thầm lan tỏa cho đời nở hoa
Sau cùng vị ngọt đậm đà
Chĩnh là chữ đức của cha ông mình
Tâm trà
Lắng đọng trong tâm tiếng thở dài
Lủi thủi lặng bước giữa trần ai
Lững thứng cất bước trên sườn núi
Mang cả tâm trà tới vị lai…
Trời còn chưa tỏ gà chưa gáy
Sương đêm còn đọng những hàng cây
Xa xăm sương trắng mờ phía núi
Chén trà bếp lửa chỉ có ta
Trà sớm
Sớm nay thức giấc trời chưa tỏ
Tiếng gà thưa thớt điểm vài nơi
sương đêm vương vấn còn chưa rớt
Nâng chén trà xuân nghĩ chuyện đời..
Cùng với thời gian trà thái nguyên đã lan tỏa hương vị tới người thưởng trà như một khúc ca nhẹ nhàng,bay bổng ẩn sâu bên trong là hơi ấm tình quê,mái ấm gia đình
II. Thơ về chè Thái Nguyên
Thứ bảy này em sẽ đến quê anh
Đất Thái Nguyên an lành, xanh màu lá
Qua Phú Lương, miền quê nhiều yên ả
Ghé Đại Từ, thăm ghềnh đá sông Công !
Núi Cốc ơi, thấp thoáng một dáng hồng
Bên nương chè, miền thinh không tuyệt diệu
Trai Tân Cương nặng lòng vì chữ hiếu
Bánh Cóoc mò, Bờ Đậu biếu tặng nhau !
Thơ về chè Thái Nguyên
Thái Nguyên đệ nhất danh trà
Nước xanh như cốm đậm đà tình quê
Dẫu xa ngàn dặm sơn khê
Hương thơm quấn quít lối về đường đi
Thái Nguyên đệ nhất danh trà
Nước xanh như cốm đậm đà tình quê
Ngọt ngào hương giữ người về
Thưởng trà tri kỉ cận kề say trăng
Thái Nguyên đệ nhất danh trà
Nước xanh như cốm đậm đà tình em
Nào đâu phải rượu, say mèm
Bởi hương nồng đượm, ai đem về nguồn.
Thái Nguyên xanh mát nương chè
Chè xanh xứ Thái đậm đà ngát hương.
Bà con một nắng, hai sương
Nụ cười chíu nắng bên nương dưới đồi
Chắt chiu vị ngọt cho đời
Từ hương của đất bao người say mê.
Chè xanh ngan ngát đồng quê
Bàn tay em hái đem về vò, sao.
Những là xinh nhất quê ta
Tay xinh em rót chén trà ngát hương.
Nước trà sóng sánh vấn vương
Dịu dàng mời gọi bốn phương thưởng trà.
CHÈ XANH XỨ THÁI
Tác giả: Đào Thái Phương
Ngẩn ngơ nhìn đồi chè xanh,
Kết tinh trời đất trong lành sớm mai.
Ô kìa nhìn ngắm tay ai
Nâng niu từng búp miệt mài sớm hôm.
Chén trà xanh vị hương thơm,
Hương trà xanh quện như ôm đất trời.
Nâng niu từng giọt mồ hôi,
Đậm hương chè Thái cho đời ngợi khen.
Anh lên chợ Thái cùng em,
Để anh buôn ấm ngồi bên chén trà.
Yêu nhau chẳng ngại đường xa,
Nghĩa tình trọn vẹn đậm đà Thái Nguyên.
Đặc vị quê hương Thái Nguyên
Y vị cốm vừa thơm ngào ngạt
Tựa màu tranh chút chát đậm đà
Mong tình mới, đợi người xa
Lên vùng Miền Bắc nếm trà Thái Nguyên
Dù cực nhọc không quên bạn cũ
Dẫu sang giầu chẳng bỏ tình xưa
Chị gùi nắng, mẹ dầm mưa
Cho tròn búp nhỏ, để vừa nước ngon.
(Thơ: Tịnh Lộc)
III. THƠ TÌNH CHÈ THÁI NGUYÊN
ANH ĐẾN QUÊ EM THÁI NGUYÊN
Thơ: Nguyên Thin
Anh đến quê em một lần thôi
Quê em đất Thái rất tuyệt vời
Núi non hùng vĩ bao thơ mộng
Cảnh đẹp nên thơ chẳng muốn rời.
Anh đến quê em một lần thôi
Để ngắm chè xanh bát ngát đồi
Cùng nhau thưởng thức trà mỗi sớm
Hương thơm nhè nhẹ đủ say rồi.
Anh đến quê em một lần thôi
Bên hồ NÚI CỐC mộng mơ đời
Chuyện tình nàng công và chàng cốc
Huyền thoại muôn đời chẳng phai phôi.
Anh đến quê em một lần thôi
Để biết nơi đây cũng một thời
Dấu chân BÁC HỒ còn in mãi
Cùng bao chiến dịch chẳng mờ phai.
Hòa bình, biên giới còn đọng lại
Thu đông, tây bắc tháng năm dài
Chiến dịch Điện Biên ghi nhớ mãi
AN TOÀN KHU đó những trang dài.
Anh đến quê em một lần thôi
Ghé thăm CHÙA HANG dựng xây rồi
Núi non phong cảnh cứ dạo chơi
Cho lòng thanh thản mộng mơ đời.
Anh đến quê em một lần thôi
Để thấy nơi đây những con người
Nét duyên còn đó trong câu hát
NGƯỜI ĐẸP THÁI NGUYÊN vẫn rạng ngời.
THÁI NGUYÊN hôm nay bao đổi mới
Phát triển muôn nơi dựng xây đời.
IV. THƠ LỤC BÁT: TA ĐẾN THÁI NGUYÊN
Thơ: Tuấn Nguyễn
Đến đây miền đất trung du
Thái Nguyên xanh thắm, gió ru nương chè
Sông Công nắng mát trưa hè
Chuyện tình chàng Cốc đắm mê một đời
Lung linh ánh thép rạng ngời
Tung bay tà áo, nụ cười mến thương
Nhớ rừng Định Hóa, Phú Lương
Còn in bóng Bác trên đường hành quân
Phú Bình, Đồng Hỷ hương xuân
Câu sly, câu lượn ái ân gọi mời
Đại Từ, Tam Đảo xanh ngời
Phổ Yên ngát nắng, thơm trời Tân Cương
Võ Nhai, Đình Cả, Nghinh Tường
Sông Cầu sương khói Ai vương tóc chiều?
Thái Nguyên đẹp biết bao nhiêu
Bẩy tầng Khuôn Tát niềm yêu say lòng
Chùa Hang, Phù Liễn, Xương Rồng
Núi Văn, núi Võ, núi Hồng ngàn năm
Nhắn Ai nhớ ghé về thăm
Thái Nguyên, lồng lộng trăng rằm năm nao!
BÀI THƠ: TÌNH NGƯỜI DU KHÁCH
Thơ: Sen Nguyễn
Nắng như trải nhẹ óng vàng
Một màu xanh thẳm bạt ngàn yêu thương
Ai về đất Thái vấn vương
Cho tôi gởi tới đồi nương rừng chè
Tình tôi gởi nắng đem khoe
Gởi trăng chiếu rọi đêm hè câu ca
Tình tôi gởi gió vang xa
Gởi người con gái mặn mà đáng yêu
Tay em thoăn thoát dặt dìu
Chè non búp ngọt nâng niu gọi mời
Anh là du khách dạo chơi
Tim anh như đã đầy vơi nặng tình
Mai này rễ bén duyên mình
Trầu cau sính lễ nghĩa tình mang sang
Anh xin ra mắt họ hàng
Làm rể đất Thái bước sang làng chè
Trúc mai đượm thắm câu thề
Tình chàng ý thiếp hương quê ngọt bùi
Trăng thanh gió mát cùng vui
Đồi chè có bạn hương mùi lại thơm,
Nâng tay trà chén tình đơm
Vợ chồng trọn nghĩa đượm nồng uyên ương
Rừng xanh chè mượt vấn vương
Hương chè mãi quyện tình thương mặn nồng.
THƠ LỤC BÁT: NHỚ THÁI NGUYÊN
Thơ: Trọng Đạo
Sương chiều quyện gió heo may
Thái Nguyên mình hỡi giờ này lạnh không
Đã từng nếm trải đêm đông
Thương em buốt giá mưa dông gió ngàn
Em ngồi đếm giọt thời gian
Bao nhiêu mưa nắng hợp tan tháng ngày
Anh về nửa tỉnh, nửa say
Nửa thương, nửa nhớ cạn ngày vào đêm
Nhớ em dệt nắng bên thềm
Câu then em hát dịu mềm lòng ai
Thương yêu rượu bắp, chè khoai
Nhà sàn trà đượm hương nhài mời nhau
Em còn tắm nước sông Cầu
Đồi sim hoa tím một màu thủy chung
Anh về em chẳng đi cùng
Để sương, để gió lạnh lùng anh thương
Xa nhau cách trở đôi đường
Nhớ nhau khắc khoải canh trường đêm đêm
Nặng lòng một cõi riêng em
Thái Nguyên ơi! Thấu nỗi niềm người đi.
BÀI THƠ: MỜI BẠN VỀ THÁI NGUYÊN
Thơ: Ho Nhu
Mời bạn về với Thái Nguyên
Mặc cho “ván đã đóng thuyền” chẳng sao
Đất chè xin được đón chào
Bạn chưa về đã thấy lao xao lòng
Bạn bầu nghĩa đẹp, tình trong
Bên nhau đồng cảm thấy lòng ấm thay
Chung vui tay nắm chặt tay
Câu thơ bình họa mỗi ngày bên nhau
Chẳng cần phân biệt nghèo giàu
Miễn là ăn ở trước sau nghĩa tình
Tình thi hữu đẹp lung linh
Bỏ công vất vả chúng mình nối duyên
Em, là cô gái thuyền quyên
Anh, chàng quân tử sang hiền xứng đôi
Tình thi hữu đã hẹn rồi
Đừng dùng dằng nhé để trôi ân tình…
BÀI THƠ: MỜI BẠN VỀ THÁI NGUYÊN
Thơ: Ho Nhu
Mời bạn về với Thái Nguyên
Mặc cho “ván đã đóng thuyền” chẳng sao
Đất chè xin được đón chào
Bạn chưa về đã thấy lao xao lòng
Bạn bầu nghĩa đẹp, tình trong
Bên nhau đồng cảm thấy lòng ấm thay
Chung vui tay nắm chặt tay
Câu thơ bình họa mỗi ngày bên nhau
Chẳng cần phân biệt nghèo giàu
Miễn là ăn ở trước sau nghĩa tình
Tình thi hữu đẹp lung linh
Bỏ công vất vả chúng mình nối duyên
Em, là cô gái thuyền quyên
Anh, chàng quân tử sang hiền xứng đôi
Tình thi hữu đã hẹn rồi
Đừng dùng dằng nhé để trôi ân tình…
V. THƠ HAY VỀ TRÀ
Ngoài thơ về chè Thái Nguyên, chúng tôi cũng sưu tầm thêm những bài thơ về trà nói chung của những nhà thờ nổi tiếng, những vần thơ này từng được trưng bày tại Triễn Lãm Trà & Thi Ca thực hiện tại Festival
Trà Thái Nguyên Việt Năm năm 2015.
Bán dạ tam bôi tửu,
Bình minh số trản trà.
Nhất nhật cứ như thử.
Lương y bất đáo gia
(Hải Thượng Lãn Ông – Lê Hữu Trác)
Khi hương sớm lúc trà trưa
Bàn lan điểm nước đường tơ họa đàm
(Nguyễn Du)
Làng xưa như mộng trong ngần
Can qua chưa dứt, yên phần mừng thay
Bao giờ lều cỏ núi mây
Pha trà nước suối, gối say đá mềm
(Nguyễn Trãi)
Để uống trà thơm bên gốc bách
Rửa chén hàng ngày trong suối tiên.
(Thái Bá Tân)
Chén trà trên hai tay
Chánh niệm dâng tròn đầy
Thân và tâm an trú
Bây giờ và ở đây
(Thi kệ Thiền Trà)
Ai hay trong một tách trà
Có hồ sen ngát mượt mà dâng hương
(Thích Tánh Tuệ)
Hàn dạ khách lai trà đương tửu
Trực lô thang phí hỏa sơ hồng
(Đêm lạnh khách thăm trà thay rượu
Bếp lò đun nước lửa đang hồng)
(Đỗ Lỗi)
Uống trà trong nắng sớm
Vườn tâm đầy hương hoa
(Viên Ngộ)
Khi trà chuyên năm ba chén
Khi Kiều lẩy một đôi câu
(Nguyễn Khuyến)
Sương mai lịm khói trà
Gió lạnh vuốt tờ hoa
Nhè nhẹ tay nâng bút
Nghe lòng rộn âm ba
(Tuệ Sỹ)